Nếu đang tìm hiểu về toán trí tuệ, không thể nào bỏ qua lịch sử bàn tính Abacus. Để có biết về dụng cụ tính toán thông thái từ thời cổ đại của loài người.
Lịch sử về bàn tính Abacus được ghi chép lại
Bàn tính là một công cụ cổ xưa được sử dụng để thực hiện các phép toán. Ở thời điểm hiện tại, nó vẫn được coi là thiết bị tính toán có độ chính xác cao, nhưng chỉ có thể được sử dụng bởi một người đã qua đào tạo về bàn tính.
Nguồn gốc của bàn tính cổ xưa là không rõ ràng, có một số nguồn tin cho rằng, hình dạng ban đầu của nó là một bảng tính phủ đầy cát hoặc bụi fi -ne, trong đó các ký tự được vẽ bằng bút stylus, có thể xóa bằng tay khi cần thiết.
Lịch sử đáng kinh ngạc về bàn tính (Abacus) ở phương Tây
Từ tiếng Anh “abacus” có nguyên gốc từ tiếng Hy Lạp “abax”, với ý nghĩa như một chiếc bàn tính được phủ đầy bụi. Sau đó, bàn tính lần lượt xuất hiện với tên gọi từ tiếng Semitic có nghĩa là bụi hoặc một chiếc bàn tính được bao phủ bởi bụi hoặc cát.
Theo thời gian, chiếc bàn tính bằng cát này đã nhường chỗ cho một chiếc bàn tính có quy luật. Trên đó, các quầy hoặc đĩa được sắp xếp trên các dòng để biểu thị các con số. Các dạng bàn tính này đã được sử dụng phổ biến ở Châu Âu cho đến đầu thế kỷ XVII. Một khoảng thời gian dài sau đó, dạng bàn tính thứ ba đã xuất hiện ở một số nơi trên thế giới. Thay vì các rãnh trên đó đặt rời với các quầy, các quầy trên bàn tính có thể di chuyển trượt lên và xuống với rãnh.
Cả ba loại bàn tính này đều được tìm thấy vào một thời điểm khác nhau ở thời La Mã cổ đại — bàn tính bụi, bàn tính kẻ vạch và bàn tính có rãnh. Và một dạng thứ tư của bàn tính đã được phát triển — bàn tính với các hạt trượt trên que được gắn trong khung.
Bàn tính dạng hạt hoặc que, có thể thực hiện các phép tính nhanh hơn nhiều so với trên giấy, vẫn được sử dụng ở Trung Quốc, Nhật Bản và các nơi khác trên thế giới ngày nay. Ở Châu Âu, sau khi chữ số Ả Rập ra đời, công cụ tính toán không còn có nhiều tiến bộ và cuối cùng nhường chỗ hoàn toàn cho chữ viết (hình vẽ) khi nguồn cung cấp vật liệu viết dần trở nên dồi dào.
Lịch sử bàn tính Abacus lừng danh tại Phương Đông
Lịch sử bàn tính Abacus ở Trung Quốc
Ở phương Đông, một dạng bàn tính que đếm, được gọi là “ch’eou” ở Trung Quốc và “sangi” ở Nhật Bản đã được sử dụng từ thời cổ đại như một phương tiện tính toán. Theo những bằng chứng còn tồn tại, bàn tính Trung Quốc có nguồn gốc từ Trung Á hoặc Tây Á.
Có một tài liệu tham khảo từ thế kỷ thứ VI của Trung Quốc về một chiếc bàn tính mà trên đó các mặt đếm được lăn theo các rãnh. Mô tả về chiếc bàn tính Trung Quốc cổ đại này và sự giao thoa giữa phương Đông và phương Tây đã cho chúng ta lý do chính đáng để tin rằng, chiếc bàn tính Trung Quốc có nguồn gốc từ La Mã.
Người Trung Quốc viết theo cột dọc từ trên xuống dưới. Nếu họ bị buộc phải viết theo hàng ngang, họ sẽ viết từ phải sang trái. Nhưng bàn tính được làm để tính toán từ trái sang phải. Đây là một dấu hiệu khác cho thấy bàn tính không phải do người Trung Quốc tạo ra.
Bàn tính hạt của Trung Quốc hiện nay, cái mà thường được gọi là “suan-pan” trong tiếng Quan Thoại và “soo-pan” trong phương ngữ miền Nam, là một sự phát triển muộn hơn, có lẽ loại bảng tính này xuất hiện vào thế kỷ XII và không được sử dụng phổ biến cho đến thế kỷ thứ XIV.
Người Phương Đông do giữ lại hệ thống ký hiệu số không thích hợp cho việc tính toán, nên đã phát triển bàn tính ở mức độ cao. Việc sử dụng nó liên tục ngay cả sau khi chữ số Ả Rập ra đời là minh chứng hùng hồn cho sự vĩ đại của việc phát triển bàn tính.
Lịch sử bàn tính Abacus ở Nhật Bản
Theo tiếng Nhật bàn tính có nghĩa là “soroban”, diễn đạt từ chữ “suan-pan”. Mặc dù soroban không được sử dụng phổ biến ở Nhật Bản cho đến thế kỷ XVII, nhưng chắc chắn rằng nó đã được các thương nhân Nhật Bản biết đến ít nhất một vài thế kỷ trước đó.
Trong nhiều trường hợp, một khi công cụ tính toán tiện lợi này được biết đến rộng rãi ở Nhật Bản, nó đã được nhiều nhà toán học nghiên cứu sâu rộng, bao gồm cả Seki Kowa (1640 – 1708). Người đã phát hiện ra một phép tính tự nhiên độc lập với lý thuyết Newton. Kết quả của tất cả nghiên cứu này, hình thức và phương pháp hoạt động của bàn tính đã trải qua quá trình cải tiến này đến cải tiến khác.
Giống như suan-pan của Trung Quốc ngày nay, “soroban” dài có hai hạt phía trên chùm dây và năm hạt phía dưới. Nhưng vào cuối thế kỷ 19, nó đã được đơn giản hóa bằng cách giảm hai hạt phía trên chùm dây xuống còn một hạt. Cuối cùng vào khoảng năm 1920, nó có được hình dạng hiện tại bằng cách giảm những hạt bên dưới chùm dây từ năm hạt xuống còn bốn hạt. Vì vậy, hình thức hiện tại của soroban là kết tinh của lao động giữa lĩnh vực toán học và khoa học Phương Đông.
Chắc chắn rằng soroban, được sử dụng rộng rãi trong thời kỳ công nghiệp do những ưu điểm khác biệt của nó so với máy tính cầm tay, và nó sẽ tiếp tục được sử dụng rộng rãi trong tương lai.
>>> Tham khảo tại https://www.abacusmaster.com/HistoryOfAbacus.aspx